Chia sẻ kinh nghiệm điều trị bệnh rối loạn cương dương

Ngoài việc điều trị bằng thuốc, chồng mình cũng tăng cường chạy bộ hàng ngay, hạn chế tối đa rượu bia, ăn bổ sung thêm hải sản, rau xanh… để cải thiện sức khoẻ nói chung.

Chào mọi người,

Vợ chồng mình vừa đón con gái đầu lòng cách đây chưa lâu, quả thực cảm giác được làm mẹ, được ôm con trong tay lần đầu đúng là thứ hạnh phúc không từ nào diễn tả nổi, đến giờ nghĩ lại mình vẫn thấy xúc động muốn trào nước mắt. Và để có được cái kết như ngày hôm nay là một quá trình gian nan mà cả 2 vợ chồng mình phải rất cố gắng mới vượt qua được.

Chúng mình đã có nhau như thế

Mình là Linh, chồng tên là Mạnh, mình và chồng quen nhau từ những ngày còn học Đại học, giữa một tập thể lớp sôi nổi thì 2 đứa nhút nhát bỗng tìm được nhau và từ đó cứ thể dính lấy nhau như sam. Chơi thân với nhau được khoảng 1 năm, trong 1 lần mình bị sốt vi rút phải nghỉ học ở nhà, mình ở với đứa bạn thân nhưng hôm đó bạn lại về quê nên ở phòng có một mình, người nóng rực đau nhức đến mức không thể tự lết dậy đi mua thuốc được, chẳng biết làm thế nào thì nghĩ đến anh Mạnh, mình gọi điện thều thào nhờ anh mua thuốc mang tới phòng trọ. Nghe giọng mình, anh vừa hoảng hốt vừa sốt sắng, ngay lập tức mua thuốc và cháo tới cho mình. Ngày hôm đó, nhìn anh tỉ mỉ chăm chút cho mình, đút cho mình từng thìa cháo, ngồi đợi mình uống thuốc và hạ sốt mới chịu về, tự nhiên trong lòng dâng lên một thứ cảm xúc kì lạ, hình như trái tim mình đã đập loạn nhịp vì người bạn thân Đại học suốt 1 năm qua.

Vậy là chuyện gì đến cũng phải đến, sau rất nhiều gắn bó, sẻ chia, vào một ngày mùa đông lạnh lẽo, cùng đi dạo với nhau bên chiếc xe đạp cũ kĩ của Mạnh, mình đã quyết định nói ra tình cảm mà mình dành cho anh bấy lâu và bất ngờ anh cũng thổ lộ anh đã thích mình từ lâu mà vì sợ mình không thích anh lại làm hỏng tình bạn hiện tại. Tình yêu xuất phát từ tình bạn có điều gì đó khiến ta tin tưởng và cảm thấy gắn bó bền chặt hơn bao giờ hết. Yêu nhau suốt 2 năm Đại học và thêm 2 năm sau khi ra trường, cùng nhau trải qua biết bao những khó khăn của thời sinh viên, khi đi xin việc làm, cuối cùng chúng mình cũng quyết định dọn về thổi cơm chung. Đám cưới đã diễn ra nhẹ nhàng, giản dị quây quần bên người thân và bạn bè của cả 2 đứa là cột mốc đáng nhớ mà mình mãi không quên.

Sau khi kết hôn, cuộc sống dù còn nhiều thiếu thốn nhưng vì cả hai đều biết nhẫn nhịn và có sự thấu hiểu với đối phương nên tụi mình chưa một lần nào cãi cọ. Kết hôn được khoảng 5 tháng thì mình có bầu, chưa kịp vui mừng thì 2 tháng sau, mình phải đón nhận tin thai lưu trong bụng. Mình đã khóc và dằn vặt bản thân rất nhiều vì chuyện này thế nhưng anh Mạnh thì luôn nhẹ nhàng ở bên, quan tâm và nói với mình rằng đó không phải là lỗi của vợ, coi đó như một chuyện đáng tiếc không may xảy ra, mình có thể làm lại.

Bắt đầu những tháng ngày mong ngóng con về với tụi mình

Sau khi xảy ra sự cố, hai vợ chồng đều tìm đến những phòng khám tốt nhất để khám tổng quan chuẩn bị kĩ hơn cho lần tiếp theo. Thật may, các bác sĩ đều nói sức khoẻ của cả vợ chồng đều ổn định, chức năng sinh lý không có vấn đề gì bất thường, 6 tháng sau có thể bắt đầu kế hoạch có em bé như bình thường.

Chuyện buồn rồi cũng nguôi ngoai, thời gian 6 tháng ngỡ rất lâu mà rồi cũng qua nhanh. Để chuẩn bị tốt cho lần thứ 2, suốt thời gian 6 tháng cả mình và chồng đều cố gắng ăn ngủ khoa học, ăn những loại thức ăn bổ dưỡng cho cơ thể như lời bác sĩ dặn, cả hai đều mong sẽ có em bé sớm cho 2 bên nội ngoại yên lòng.

Thế nhưng, suốt thời gian sau đó kể từ khi được phép quan hệ vợ chồng thì bụng mình vẫn chẳng có động tĩnh gì. Không khỏi lo lắng, cả hai vợ chồng lại đưa nhau đi khám khắp nơi, kết quả khám vẫn vậy, sức khoẻ tốt, chức năng sinh lý tốt vậy mà mãi chẳng có bầu. 1 năm rồi 2 năm trôi qua, dù đi khám khắp nơi, khắp định kì, bác sĩ nào cũng nói tốt mà chẳng ai tìm được nguyên do vì sao vẫn chưa có kết quả.

Vô sinh hiếm muộn

Lúc nào hai vợ chồng cũng mong ngóng…

Dù không nói ra nhưng cả mình và chồng đều sốt ruột, nào có riêng vợ chồng mình mong con, còn cả ông bà nội ngoại mong cháu, họ hàng làng xóm lời ra tiếng vào khiến cả 2 vừa áp lực, vừa lo lắng tới mất ăn mất ngủ.

Rối loạn xuất tinh – Nguồn cơn sóng gió trong cuộc sống vợ chồng

Sóng gió tiếp theo ập đến với gia đình nhỏ của mình là vào lần kiểm tra sức khoẻ định kì của 2 vợ chồng tháng 4 năm 2014. Khác với những lần trước, chẳng ai trong 2 đứa chuẩn bị tinh thần cho một thông báo của bác sĩ về vấn đề sức khoẻ nên khi nghe bác sĩ nói: “Anh nhà bị rối loạn xuất tinh, cụ thể là xuất tinh ngược dòng khiến cho việc thụ thai gặp khó khăn” cả 2 vợ chồng đều choáng váng.

Không dám tin vào kết quả xét nghiệm, mình đã yêu cầu bác sĩ kiểm tra lại thật kĩ, kiểm tra xong vẫn ra kết quả như vậy. Không thể tin, mình cùng chồng tới khám ở vài phòng khám nữa và… kết quả chẳng có gì thay đổi. Vậy là bệnh của chồng mình là thật.

Lo lắng cho sức khoẻ của chồng, mình lên mạng tìm hiểu thông tin, vì bệnh tế nhị nên chẳng dám hỏi ai, chỉ dám lập nick ảo rồi lần mò các diễn đàn hỏi thăm giấu mặt để tìm thuốc chữa. Lúc đó trong đầu mình chỉ nghĩ làm sao tìm được thuốc chữa bệnh cho anh chứ không hề có suy nghĩ nào khác và cũng vì thế chẳng để ý nhiều tới cảm xúc của anh.

Đó là khoảng thời gian khó khăn với chồng mình, anh phải đối mặt với bệnh tật và sự tự ti, nỗi xấu hổ khi đứng trước vợ. Anh cố tình đi làm sớm, về nhà muộn, dặn mình ăn cơm trước để anh ăn sau, cố lảng tránh khi mình hỏi han, quan tâm hoặc tệ hơn là cáu gắt, quát tháo khi mình có thử đề cập đến việc chữa bệnh. Còn mình thì mải mê tìm thuốc, tìm nơi chữa bệnh mà quên mất rằng đây là chuyện nhạy cảm rất khó để chia sẻ với chồng. Cứ vậy, chồng mình vùi đầu vào công việc suốt 2 tháng ròng với vài ba bữa cơm ở nhà, vài giờ nhìn thấy mặt nhau một tuần. Từ ấm áp, không khí gia đình trở nên lạnh lẽo, cô quạnh, từ chia sẻ, hai vợ chồng chẳng còn dành thời gian để nói chuyện với nhau, từ thấu hiểu, những cuộc cãi vã chẳng đầu chẳng cuối cứ thế tiếp diễn từ ngày này qua tháng khác. Chỉ mới 2 tháng mà mình cảm giác như thể anh đã trở thành người khác, còn mình thì đang sống với một con người hoàn toàn xa lạ.

Cuộc chiến với chứng rối loạn xuất tinh vẫn chưa có hồi kết

Sự căng thẳng kéo dài như một sợi dây mỏng manh chực đứt, đỉnh điểm là khi anh đi làm về lúc 1h sáng trong tình trạng say khướt, vừa bước vào nhà anh đã mắng mỏ, quát tháo vô lý, 2 vợ chồng bị cuốn vào trận cãi vã không có hồi kết, anh nói trong men rượu rằng anh không thể chịu đựng được nữa, không thể sống trong bức bối như thế này lâu hơn được nữa, mình thì vừa hét lên vừa khóc.

Cả một đêm thức trắng, chồng mình đã quyết định viết đơn ly hôn và đặt sẵn trên bàn cho mình kí. Nhìn tờ đơn giấy trắng mực đen và chữ kí lạnh lùng của chồng mình, người mà mình yêu thương nhất lại nỡ làm vậy với mình, nước mắt mình cứ thế tuôn trào không kiểm soát được. Mình dọn đồ đạc về quê, trong lòng ngổn ngang, đau đớn, trên chuyến xe đó mình cố nuốt nước mắt vào trong nhưng tất cả những kỉ niệm của 2 vợ chồng cứ ùa về. Từ ngày còn sinh viên, yêu nhau mà trong túi chỉ có vài đồng bạc lẻ chỉ đủ mua 1 cái bánh, anh nhường em rồi em lại nhường anh, tới hình ảnh anh rơi nước mắt khi nói lời hẹn ước trong ngày cưới, và cả quãng thời gian khó khăn khi mình bị sảy thai, anh đã quan tâm, chăm sóc mình thế nào, dù cố gạt đi nhưng mình đều không thể quên được.

Một tháng, mình xin nghỉ việc để ở với mẹ, ôm mẹ ngủ hàng đêm để tạm quên đi nỗi đau mà bản thân chẳng dám đối mặt. Tờ đơn ly hôn vẫn gấp gọn trong balo và chưa lần nào mở ra. Thế nhưng một tháng anh chẳng hề liên lạc với mình lấy một lần, chỉ mới 30 ngày mà có cảm giác như bọn mình đã xa nhau đến cả năm trời, mình bỗng nghĩ về những gì đã qua, liệu ly hôn có phải là lối thoát cho cả hai, liệu mình có nên kí vào đơn và để chuyện này kết thúc.

Sáng hôm sau, khi đang hộ mẹ trồng luống rau mới ngoài vườn thì nghe tiếng đám trẻ con trong nhà từ xa chạy lại gọi: “Chị Linh ơi, anh Mạnh về, anh Mạnh về…” Nhìn thấy bóng anh từ xa, bao nhiêu cảm xúc hờn giận tưởng chừng đã kiểm soát được trong suốt thời gian qua bỗng nhiên trỗi dậy, muốn chạy ngay ra ôm lấy anh mà chân cứ chùn lại, nước mắt lã chã rơi. Anh tiến đến, khẽ lấy tay lau nước mắt cho mình rồi nói “Anh xin lỗi, anh sai rồi”, giọt nước mắt cũng trào ra trên khoé mắt. Nhìn vẻ mặt hốc hác, xanh xao của anh, biết bao giận hờn bấy lâu bỗng tan biến hết, cả 2 vợ chồng cứ vừa đừng vừa khóc, dù chẳng ai nói với ai câu gì nhưng dường như mọi hiểu lầm đã phần nào được gỡ bỏ. Sau khi bình tĩnh lại, hai đứa nói chuyện với bố mẹ và mình theo anh về Hà Nội để làm lại từ đầu.

Điều kỳ diệu cuối cùng cũng mỉm cười với vợ chồng mình

Tìm lại những địa chỉ chữa bệnh cũ mà lần trước mình có ghi ra, sau khi bàn bạc, cả hai cùng quyết định lựa chọn phòng khám Đỗ Minh đường của dòng họ Đỗ Minh nổi tiếng để mua thuốc chữa bệnh cho chồng. Do đặt lịch hẹn trước với bác sĩ Đỗ Minh Tuấn nên thủ tục khi tới khám rất nhanh chóng và thuận lợi. Không chỉ xem kĩ kết quả xét nghiệm mà bác sĩ còn lắng nghe câu chuyện của hai vợ chồng, hiểu và chia sẻ những khó khăn mà 2 vợ chồng đã phải trải qua. Nhờ sự ân cần, thấu hiểu của bác sĩ mà cả 2 vợ chồng mình đều có niềm tin hơn vào chuyện con cái sau này, yên tâm chữa bệnh trước.

Bài thuốc bác sĩ kê cho chồng mình dùng có tên là “Hồi xuân phục dương thang”, là bài thuốc gia truyền lâu đời chữa yếu sinh lý cho nam giới của dòng họ Đỗ Minh, vì công việc cũng bận rộn nên chồng mình chọn loại thuốc ngâm rượu sẵn, về chỉ việc bỏ ra uống hàng ngày, rất tiện lợi và gọn gàng. Chồng mình được chỉ định uống thuốc trong 3 tháng, sau đó khám lại và điều chỉnh thêm nếu cần. Trong thời gian điều trị có thể quan hệ vợ chồng bình thường không phải kiêng kị gì cả.

Sau khoảng 1 tháng uống thuốc, chồng mình đã cảm thấy cơ thể có nhiều thay đổi, nếu trước đây trong người thường hay bức bách, cảm giác khó chịu như bị đè nén, tâm lý mệt mỏi thì giờ người nhẹ nhõm hơn nhiều, sức khoẻ được cải thiện, ăn uống cũng ngon miệng hơn và quan trọng là anh cảm thấy sung sức hơn 1 cách rõ rệt khi quan hệ.

Ngoài việc điều trị bằng thuốc, chồng mình cũng tăng cường chạy bộ hàng ngay, hạn chế tối đa rượu bia, ăn bổ sung thêm hải sản, rau xanh… để cải thiện sức khoẻ nói chung.

Niềm vui đã đến với vợ chồng mình vào một ngày mùa thu tháng 10, khi anh ấy vẫn còn tới hơn 1 tuần nữa mới hết thuốc, nhưng mình cảm thấy không khoẻ, người nôn nao, khó chịu, ngày kinh nguyệt hàng tháng đã quá mất hơn 1 tuần mà vẫn chưa thấy gì. Không dám hy vọng nhiều vì chẳng bao giờ nghĩ việc điều trị lại nhanh như vậy nhưng mình vẫn bấm bụng đi mua que thử thai về thử xem sao. Ôi đến giờ nghĩ lại mình vẫn nhớ y nguyên cảm giác lúc ấy, cảm giác tim như ngừng đập khi thấy 2 vạch trên que, phải mất một lúc đứng hình và nhiều lần dụi mắt mới biết mình không hề nhìn nhầm.

Cả buổi chiều hôm đó mình cố gắng kiềm chế niềm vui nhưng thực sự là không thể ngăn mình cứ tự cười một mình suốt. Định bụng tối về mới khoe chồng cho bất ngờ nhưng thật sự niềm vui đó quá lớn, khiến mình cứ bồn chồn không yên và phải nhắn tin cho chồng ngay lập tức.

Vui là vậy nhưng để chắc chắn, ngày hôm sau vợ chống mình vẫn đi siêu âm xác định lại chính xác hơn. Cầm kết quả siêu âm trên tay, phải cố lắm mình mới không ôm lấy chồng oà khóc ngay tại phòng khám, thực sự vợ chồng mình đã chờ đợi ngày này quá lâu rồi và nó đã đến một cách bất ngờ nhất.

Như bao bà mẹ trẻ khác, sau chín tháng mười ngày mang nặng đẻ đau, bé con nhà mình đã trào đời khoẻ mạnh, được 3,2kg. Cảm giác ôm con vào lòng và nghe tiếng khóc đầu tiên của con là điều mà chắc có lẽ mãi mãi mình sẽ không bao giờ có thể quên được, đó sẽ là giấy phút hạnh phúc nhất trong cuộc đời mình. Cảm ơn bác sĩ Đỗ Minh Tuấn, cảm ơn bài thuốc đã giúp cho vợ chồng mình có được cô tiên bé bỏng này, cảm ơn anh, người chồng, cha của Bông đã luôn sát cánh bên em để vượt qua tất cả những chông gai vừa qua để đến được bến bờ hạnh phúc này. Cảm ơn cuộc đời.

Cùng Danh Mục:

Nội Dung Khác

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *